Thứ Ba, 30 tháng 6, 2015

Đã rất nhiều lần tôi dự định dọn dẹp tủ sách của tôi vì nó đã quá nhiều thứ trên đó, cái ván gỗ nó đã oằn xuống vì sức nặng của sách vở từ năm thứ nhất Đại học, thế nên tôi định dọn dẹp và vứt bớt đi…
Tôi gỡ hết ra những chồng sách vở từ hồi sinh viên và bất giác kỷ niệm ùa về…tôi đã qua cái thời sinh viên đến cả chục năm và bây giờ lôi ra những quyển vở, quyển sách mà mình đã từng ghi bậy, vẽ bậy vào đó cảm giác thật khó tả.

Nhưng...điều mà tôi quyết định viết ra những dòng này đó là 1 quyển sổ đặc biệt được tôi gói khá kỹ. Tôi nhớ không nhầm thì tôi bắt đầu ghi vào quyển sổ này là năm thứ 1, nó tập hợp những kế hoạch, câu chuyện và dự định của tôi sẽ làm trước khi 30 tuổi. Do nó được gói khá kỹ (cũng vì muốn giấu mẹ) nên nó còn khá mới.


Trong này tôi ghi rất nhiều thứ từ việc lập kế hoạch cho bản thân đến cả….mối tình đầu tan vỡ, mẹ kiếp đến giờ tôi mới thấy tôi sến thế nào. Nhưng hết thảy, trong đó có 1 trang tôi ghi những điều tôi muốn làm trước khi 30 tuổi, đó là:
1. Học guitar
2. Đi du lịch thật xa
3. Say 1 lần.
4. Buôn bán thứ gì đó.
5. Yêu hết mình 1 lần.
6. Học MBA
7. Xăm mình.
……

Bỗng dưng giờ tìm thấy, tôi tự thấy mình đã hoàn thành hầu hết các dự định thời sinh viên chỉ còn lại 1 điều cuối cùng, đó là điều thứ 7.

Tôi đã từng lấy tiền dành dụm của mình mua chiếc guitar đầu tiên 700k để về tập, chỉ vì tôi mới thất tình. Tôi đã từng đi phượt bằng xe máy lên cực Bắc – Lũng Cú- Hà Giang và tới cực Nam Cà Mau trong 1 lần đi công tác. Năm thứ 3 tôi đã từng chạy cong đít cả tối để xoay đủ 20 triệu tiền nhập 1 lô hàng 500 chiếc váy trẻ em (tôi đã bán hết lô đó sau 4 ngày), đây là vụ buôn bán thành công đầu tiên của tôi sau khi thất bại 4-5 lần trước đó. Khi ra trường được 2 năm, tôi quyết định vay 100 triệu để đi học MBA (cũng đã trả hết sau 2 năm). Tôi đã từng say bí tỉ trong vòng tay bạn bè thân thiết như gia đình. Đương nhiên, cũng như mọi sinh viên khác tôi cũng đã có mối tình đầu thời sinh viên, thật đẹp nhưng tan vỡ. Nhưng, còn 1 điều cuối cùng đó là xăm mình thì tôi chưa dám…

Tôi thích xăm, chỉ vì đơn giản là tôi thích thế, thích 1 cái gì đó thể hiện cá tính, tôi thích chất đàn ông của 1 thằng vừa biết chơi, biết học mà vừa biết làm hết mình nhưng đôi khi tôi vẫn sợ người đời dị nghị, sợ bố mẹ quở trách.

…….Bẵng đi 1 thời gian, giờ tôi tìm lại mảnh giấy đó, bỗng nhiên 1 sự sôi sục trong tôi lại trào lên và tôi muốn thực hiện nốt cái danh sách thời sinh viên này. Đúng, tôi sẽ đi xăm mình….

Đến bây giờ, tôi đã có 1 bản kế hoạch danh sách khác nhưng khi nhìn lại danh sách thời sinh viên này tôi lại bị hoài niệm dày vò và tôi quyết định làm nốt.

Chắc có người sẽ nói tôi vô học khi nhìn thấy hình xăm, nhưng không sao tôi sẽ là thằng xăm mình “vô học” có bằng MBA.

Đã có người nói với tôi rằng: “Cuộc đời này thật vô vị, nếu như tìm được những gì mình thích thì tại sao không làm? Cuộc đời quá ngắn để chần chừ”. Đối với tôi, quãng thời gian sinh viên tôi đã không phí hoài và đến giờ tôi vẫn tâm niệm rằng “Đến những việc mình thích mà còn không dám làm thì còn ước mơ gì cho cam?”.

Vâng, tôi sẽ làm nốt và tôi sẽ làm những gì mình thích vì đó là cuộc đời và bản ngã của tôi, ít ra sau này khi về già tôi cũng ngẩng cao đầu mà nói rằng “Vâng, tao đã sống cuộc đời như thế?”.

Tôi nhận được rất nhiều email và tâm sự của các bạn trẻ, các bạn nói rằng các bạn thích làm 1 việc nào đó nhưng nó lại tréo ngoe mọi thứ và các bạn sợ phải đánh đổi khi đi theo nó.

Tùy hoàn cảnh từng người nhưng đối với tôi CUỘC ĐỜI QUÁ NGẮN ĐỂ SỐNG THEO Ý MUỐN CỦA AI ĐÓ.

Hãy tự tin lên, dám theo đuổi và dám thất bại. Hãy cứ đam mê và khờ dại nhé các bạn trẻ.

P/S: Xăm đau bỏ mẹ đi được ấy, đừng đứa nào dại theo tôi nhé.

- st
>>> Ông lão ngồi quán nước: "Giờ chúng nó xin việc khó lắm bác ah, đâu đâu cũng phải nhờ vả chạy chọt mà còn chưa chắc đã có việc ấy..."

>>> Bà khác vừa phe phấy cái quạt nan vừa nói: "Đúng rồi, như con bé cháu tôi, phải chạy mấy mấy chục triệu mới vào được chân biên chế của chỗ này (ko tiện nói). Lương nó thấp lắm nhưng được cái nhàn, mấy ông sếp chỗ nó cũng lắm tiền lắm mà chả phải làm gì cả"

>>> Cô ngồi cạnh tôi: "Thằng nhà cháu đây này, xin cho làm ở Công ty X này rồi mà nó có chịu làm đâu. Chỉ làm chân tư vấn này nọ thôi nhưng nó lại bỏ rồi chú ạ. Nó bảo nắng nôi vất vả quá mà lương lại thấp, trong khi bọn bạn nó làm chỗ này chỗ nọ lương cao mà nhàn hơn nó".

>>> Mấy người còn lại: "Đúng rồi, con ông cháu cha ấy mà chả phải làm gì đâu mà lương lại cao".

......Câu chuyện phiếm của mấy phụ huynh ở quán trà đá làm mình đã nóng lại nóng hơn, ướt hết cả lông nách. Bỗng tôi tự nghĩ: “Ủa, vậy là có thể loại việc nhàn và lương cao thật hả?”

...Ngày xưa, đã có thời tôi chấp nhận ko thi Đại học nữa mà làm công nhân nhưng khi tận mắt thấy mẹ tôi đang làm công nhân tại lò sấy của Công ty Dược thì tôi quyết định phải thay đổi, vì...

>>> Mẹ tôi bảo:
“Làm công nhân khổ lắm con ơi, ngày nóng mẹ phải đứng sấy ống thuốc còn mùa đông mẹ phải rửa ống thuốc trong nước lạnh. Con phải cố thi đỗ Đại học để sau ngày nhàn nhã không vất vả như mẹ”.

.... Bố tôi cũng chả khá khẩm hơn, cái thời chiến tranh mấy ai có bằng ĐH, mà đi làm Công ty nhà nước thời đó thì bằng cấp là tấm vé duy nhất để thăng tiến, không cần bàn nhiều. Mỗi người vất vả 1 kiểu nhưng tựu chung lại bố mẹ tôi luôn muốn tôi học hành tử tế để có tương lai không vất vả như vậy. Thế là tôi thi lại với ước muốn tương lai NHÀN và LƯƠNG CAO hơn mẹ tôi.

….Đến khi đỗ ĐH tôi bị cám dỗ bởi những ý tưởng và cái tính tò mò cố hữu, tôi lao đi làm thêm, làm đủ thứ việc. Đã có nhiều lúc tôi cãi nhau nảy lửa với bố mẹ tôi vì cái việc đi làm thêm.

>>> Bố mẹ tôi bảo:
“Đi làm thì vất vả tối ngày, lương thì chả có…sao mày ngu thế, cứ chường mặt ra cho người ta sai, cứ yên tâm học hành đi rồi bố mày xin cho 1 chân này nọ ở Công ty nọ kia”.

>>> Tôi hỏi: “Thế có NHÀN và LƯƠNG cao không mẹ?”

>>> Bố tôi bảo: “Lương không cao nhưng ổn định và “NHÀN”, học xong là có việc”.



Tôi chả thích, tôi không thích NHÀN mà lương thấp thế là tôi lại lao đi làm…..

….Nhiều năm sau, nếu tính thời điểm tôi đi làm ngày đầu tiên với công việc gần nhất tôi đã làm thì mức lương chênh nhau 5 lần, lương thế là cao rồi nhưng tôi chả thấy nhàn đâu (tôi tự xin việc nhé). Ngày xưa thì vất vả kiểu chân tay, chạy chỗ nọ chạy chỗ kia nói nôm na là chân tay nhiều. Cho đến khi lên được 5 lần lương thì lại phải nghĩ nhiều, đi cũng phải nghĩ, ngủ cũng nghĩ, lúc nào cũng nghĩ….tôi tự hỏi sao mình thấy đếch được NHÀN nhở?

…Không bao giờ có cái gọi là NHÀN và LƯƠNG CAO đâu các bạn, sự vất vả nó chuyển từ dạng nọ sang dạng kia. Nếu bạn không phải chạy đôn chạy đáo thì bạn phải ngồi nghĩ, mà cái sự nghĩ nó kinh khủng lắm, nó giống như 1 nỗi ám ảnh lúc nào cũng quẩn quơ. Khi mà mọi người xong việc của mình là về nhà còn sếp bạn lại phải nghĩ xem công việc các bạn làm thế này đã ngon lành chưa? đối ngoại chỗ này như nào?.... Sếp càng to thì càng không NHÀN, chả qua người ta thấy NHÀN là vì họ có kỹ năng sắp xếp công việc và khả năng tập trung tuyệt đỉnh nên có thể bạn thấy thế, bạn chưa thấy lúc họ bận đâu.

…Đã là thanh niên thì phải chấp nhận xông pha học hỏi, tuổi trẻ gì mà lại muốn NHÀN và LƯƠNG cao? Không bao giờ có thứ đó đâu trừ khi bạn là con nhà đại gia. Để “NHÀN” bạn phải ngồi lên vị trí rất rất cao và xung quanh là 1 đội ngũ xuất chúng, lúc đấy bạn mới có thể yên tâm giao việc và “NHÀN” được, mà đương nhiên để đạt đến tầm ấy thì bạn phải rơi mồ hôi, sôi nước mắt nhiều nhiều năm trời rồi.

…Nhớ nhé, không bao giờ có việc NHÀN mà LƯƠNG CAO đâu.
P/S: Có việc này chả biết có NHÀN thật không mà có 1 số bạn được lên báo vì khả năng kiếm 300 triệu trong vòng 2 ngày. Giỏi thật í….

- st

Thứ Tư, 24 tháng 6, 2015

Việc học thì đã tốt nghiệp, nhưng có vẻ như cái ngành học ko liên quan mấy đến công việc hiện tại vs dự định tương lai cho lắm... Ý định bố mẹ vẫn là muốn cho mình vào NH, hay cơ quan nhà nước, trc mắt học cao học, nhưng mà...

Lại nói đến công việc, đang làm cho 2 cty,1 bên là cty quảng cáo vs hình thức mới lạ và mình tin sẽ lớn mạnh vs phát triển trong tương lai ko xa.nhưng giờ vẫn chỉ mang chức cộng tác viên^^. 1 bên là cty của bố,thực ra nói là cty cho to thôi chứ doanh nghiệp thì đúng hơn, thỉnh thoảng giúp đỡ linh tinh vài thứ cho bố,cảm giác vẫn chưa muốn vào tiếp quản công việc của bố...2 bên đều có cái đánh đổi của riêng nó,

Ấp ủ tương lai thì còn kha khá nhưng sao cứ rao rực như muốn làm luôn, mặc dù biết thực hiện đc chẳng dễ (cơ mà cũng ko khó). Nhưng mà mình muốn đi đến rừng quốc gia Mỹ, hay leo trên dãy Himalaya,rồi đến ireland, greenland... Để được ngắm cảnh,được leo núi... xem film the secret life of Walte Mitty lại càng muốn đi :(

....

24 tuổi vẫn đang chìm đắm trong mối tình đầu,5 năm nhìn lại chẳng đáng là bao,như cái chơps mắt, ấy vậy mà lúc mới bắt đầu, mình nhìn vào cái tương lai, ko biết sẽ bao lâu, nhưng đang để hi vọng và nuôi dưỡng lắm chứ...

nhưng để lại bao nhiều kỷ niệm vs t.y,hi vọng sau này sẽ thành quả, như ai đó nuôi dưỡng thứ gì, hiển nhiên là muốn nó thành "chín quả", mong rằng t.y mình sẽ có 1 kết thúc có hậu...

Xem film "the vow" rồi lại nghĩ, ko biết sau có chuyện gì xảy ra vs tình yêu mình, liệu nó có đẹp, có y như trong film ko nhỉ, 24 tuổi rồi thỉnh thoảng vẫn mơ mộng hão huyền lắm, nhưng không có gi là không thể mà...

....

Có dăm ba thằng bạn thân,gần có xa có, có thằng chơi từ năm cấp 3, có thằng mơis gặp hơn tháng. có thằng tháng gặp lần, có thằng hay cafe cà pháo. Nhưng tâm niệm rằng khi nào khó khăn nó giúp đỡ, dù ít hay nhiều là cả tấm lòng rồi. Cách sống của mình chơi hợp đc vs ai thì tốt, ko thì cũng chẳng níu kéo,ai sống ntn vs mình mình sống lại như thế vs họ... Đời sau biết có gặp lại đc nhau nữa không,có giúp đỡ nhau nữa không mà cứ phải cả nể,sống giả tạo làm cái gì :v. Cũng đã chơi vs vài ba thằng,sau rồi chơi kiểu chó má vs mình, kệ thôi.sau sẽ quả báo (tự an ủi bản thân). Còn lại thì mình tự nhủ, nó còn trẻ con, tuổi đời chả biết được bao nhiêu, liệu nó có nghĩ sâu xa ko hay chỉ là cái trc mắt, thôi kệ bà nó (mà thực ta mình cũng chả đc coi là lớn lắm) =)). nhưng rút ra nhiều bài học,nhưng quan trọng nhất cứ sống mà lo người khác nghĩ về mình ntn chắc treo cổ quá. Cơ mà ngẫm lại mình cũng ko phải đứa toan tính, bạn bè chơi vs nhau thoải mái, ko so đo tính toán :D

...

Đam mê nhiếp ảnh,chụp cũng khá lâu, kiến thức tích luỹ đủ dùng,phần hậu kỳ mình thấy "tạm" ổn, tạm ở đây tức là ở giữa,chung chung chả hài lòng nhưng cũng ko thất vọng lắm.nói chung là ổn. Mỗi tội còn nhiều thể loại chưa sử dụng nên còn nhiều bỡ ngỡ,nếu còn thiếu sót xin đc lượng thứT_^
Lúc mới đầu chụp ảnh thì hay vác máy đi bên người, nhưng sau thấy nặng, cồng kềnh quá. Khoảnh khắc, ảnh sáng, kiến thức, bố cục, tất tần tật đúc kết trong ngần đó thời gian, nhưng hình như chưa đủ thì phải!.. Chắc chắn là chưa đủ rồi, nhiều lúc mình thấy mình chụp kém lắm, ko đủ sức chinh phục tất cả mọi điều kiện... Nhưng mà tôi ngắm nhìn thiên nhiên, đời sống hàng ngày.. đôi khi phải có tất cả công sức, tính toán để chụp lại 1 bức, khiến khoảnh khắc đó trôi đi, trôi qua, vì vậy đôi lúc tôi phải học lại cách kiên nhẫn, biết tận hưởng khoảnh khắc đó. Có lúc đi đường Lê Duẩn, đi qua đường tàu thấy mặt trời chiếu nắng xiên vào 2 dãy nhà 2 bên, có 1 cô bé đang đi thăng bằng trên đường tàu, 1 khoảnh khắc trôi qua trong 1 HN tấp nập, tôi đâu đủ thời gian để dừng lại chụp, tôi chỉ ngắm nhìn, lướt qua trong 1 khoảnh khắc, tôi chỉ biết ngắm nhìn và lưu lại trong ký ức..."đôi khi tôi không chụp, nếu tôi muốn tận hưởng khoảnh khắc...

ý tôi là, riêng tôi.. tôi ko muốn cái máy chụp hình làm tôi phân tâm. Tôi muốn giữ cảm giác như vậy.
nhiếp ảnh là khoảnh khắc, nhưng đôi khi tôi ko muốn ghi lại khoảnh khắc đó, muốn giữ lại trong ký ức, chỉ riêng tôi thôi..."

...

Thế thao hiện giờ chơi cầu lông và đạp xe, hình như chơi để giải toả căng thằng vs đốt năng lượng là chính thôi vậy. Cũng ko ham hố đến mức mất ăn mất ngủ, dẫu sao chơi cũng ko tồi cho lắm^^. Có điều sao mình ko ham hố bóng đá cho lắm, từ bé đến giờ luôn :v, mấy thằng bạn đi bàn luận bóng đá,mình chỉ biết ngồi nghe vs thỉnh thoảng chêm vài câu vào phụ họa, may mà răng vẫn đều tăm tắp trên lợi :v Nhiều người kêu mình béo, số nhiều khác (ko biết hơn hay kém) thì bảo mình chỉ to hơn thôi, muốn tập thể hình, muốn loại bỏ mỡ ra cơ thế nhưng mà có vẻ khó khăn lắm đây. thôi ép cân cái đã :))

....

À quên đang tham gia tổ chức từ thiện, hình như dân mình mất hết niềm tin vào 2 chữ "từ thiện" thì phải, thấy mình tham gia thì pm, hỏi xem có trao hết quà cho dân ko, rồi đủ thể loại... Được cái nhóm mình toàn người nói chuyện bựa (ngang mình) mà còn nhiệt tình và tốt bụng. Các bạn ạ, sau này, dẫu có chuyện gì xảy ra ta vẫn luôn bên nhau nhé :D

....

Chạy đi chạy lại cũng đã hết 1 ngày, cắm phone nghe nhạc suốt, ôi dào nhiều ng bảo nguy hiểm nhưng chưa vụ nào tai nạn vì đeo tai nghe cả, chả làm sao :D.

Đùa chứ mình thích nghe nhạc theo tâm trạng, đôi khi lại để nhạc chi phối tâm trạng, lằng nhằng cả lên, nhưng mà được phiêu theo điệu nhạc quả thật cảm thấy hạnh phúc vô cùng :-X

Đến những dòng này viết cũng đã khá dài, chả biết mọi người có đọc được hết không nữa, mong là đừng bỏ lỡ chỗ nào :x

p/s: còn nhiều điều nữa, nhiều lắm nhưng chưa viết ra hết, hay là chưa nghĩ ra, nhưng thôi mệt rồi, ngủ thôi :v
Chuyện là thế này, mình bắt đầu tìm hiểu về Emirates từ 1 năm trước và quyết định thi tuyển Emirates lần thứ nhất khi chuẩn bị tốt nghiệp Đại học (tức là vào tháng 4 -2014), hồi đó mình vượt qua 6 hay 7 vòng thi để vào đến vòng phỏng vấn trực tiếp Face to Face với bên tuyển dụng nhân sự của Emirates, vượt qua được cả trăm zai xinh gái đẹp để vào đến vòng cuối cùng còn có 13 người, lúc đó mình tự tin nghĩ rằng “Kiểu gì mình chẳng được chọn, Emirates không chọn mình thì còn chọn ai nữa!!!” = )))))))) Mình vào phỏng vấn, vô cùng tự tin, trả lời liến thoắng, lưu loát, đến cuổi buổi lại còn nói chuyện bằng tiếng Tây Ban Nha vs cô HR Emirates vì cô í người Tây Ban Nha, khi tạm biệt cô đó còn khen mình “ Esmeralda, I really like you, I wish you all the bests”.

Đấy, sau khi phỏng vấn, tự tin lên cao ngất trời, nghĩ chắc mẩm kiểu gì cũng đỗ, chờ ngày được nhận Golden Call thôi là ta tạm biệt Việt Nam rồi phé = ))))))) Và rồi sau 1 tháng, mình nhận được 1 cái email của Emirates đại ý nói rằng “Your application was unsuccessful on this occasion”, vô cùng ngắn gọn và xúc tích nhưng mà nó quá ngắn so với những gì mình chờ đợi, lúc đó chẳng biết diễn tả cảm xúc ra sao, khóc cũng không khóc được vì quá shock vì mình chưa bao giờ có suy nghĩ trong đầu là sẽ trượt. Sau đó thì mình rơi vào trạng thái stress và trầm cảm nặng trong 1 thời gian dài vì hầu như trước đó chưa bao giờ mình thất bại trong bất cứ việc gì, việc mình thi trượt Emirates là 1 cú shock quá lớn vì căn bản mình rất thích Emirates và luôn muốn làm việc cho Emirates, mình yêu cái mũ đỏ, yêu cái khăn trắng, yêu sự thanh lịch, tinh tế mà TVHK Emirates mang lại, luôn mong muốn được khoác lên mình bộ đồng phục của Emirates… Hơn nữa ngày đó, cái tôi của mình quá cao và cũng hiếu thắng vì chưa bị thất bại bao giờ nên luôn đánh giá quá cao bản thân.

Việc Emirates đánh trượt mình lần đó, khiến mình nhận ra rất nhiều điều và thực ra cũng thấy biết ơn Emirates ghê gớm vì đã làm vậy, mình trưởng thành hơn rất nhiều, biết bản thân thiếu gì và thừa gì, cần phải cân bằng như thế nào. Khi làm bất cứ việc gì, bao giờ cũng phải cẩn trọng, nghĩ đến 2 trường hợp, 1 là thất bại, 2 là thành công, và phải chuẩn bị sẵn tâm lý dự phòng cho cả 2 trường hợp, hơn nữa không bao giờ được đánh giá quá cao bản thân, tự tin là tốt nhưng không được quá đà vì bạn giỏi nhưng cũng có rất nhiều người giỏi như bạn, thậm chí còn giỏi hơn bạn, và bạn cũng chỉ là 1 trong những lựa chọn của họ (đặc biệt đúng với những tập đoàn lớn). Tiếp đến khi bạn muốn nộp đơn xin việc vào bất cứ công việc nào, thì bạn nên suy nghĩ thật kỹ về công việc đó trước đã, bạn có thể đặt vị trí của mình vào nhà tuyển dụng, nếu bạn là họ thì bạn sẽ cần những người có phẩm chất và tính cách như thế nào để đáp ứng nhu cầu cho công việc đó? Và nên nhớ là lúc nào bạn cũng phải khiêm tốn, và nhã nhặn đặc biệt với những công việc liên quan đến lĩnh vực dịch vụ

Và thế là sau khi thi trượt Emirates lần 1, sau 1 thời gian dài shock và trầm cảm không hề nhẹ thì mình tự giác ngộ ra “ ÁNH SÁNG CỦA ĐẢNG VÀ CÁCH MẠNG”, rồi mình bắt đầu “LÀM LẠI CUỘC ĐỜI” = ))))), mình thi tuyển vào 3 nơi: Hãng Hàng không EVA AIR của Đài Loan, FPT IS và ĐSQ Chile cùng 1 thời điểm, và rồi mình nhận được cả 3 offers , cả 3 công việc đều rất tốt và rồi mình quyết định chọn ĐSQ Chile Mình rất yêu ĐSQ Chile, yêu môi trường nhẹ nhàng, dễ chịu thoải mái tuy nhiên vì trái tim mình luôn bị in hằn cái tên Emirates nên dĩ nhiên mình phải đi theo tiếng gọi của trái tim

7 tháng sau mình nộp hồ sơ thi tuyển Emirates lần 2, lần thi lại này còn mệt mỏi hơn lần thi đầu vì họ thay đổi 1 số vòng thi mình không nhớ rõ, có chừng 7-8 vòng gì đó, tuy nhiên do mình thi đến 2 lần rồi nên các bạn cứ yên tâm với lời khuyên của mình nhé = )))))) Lần thi này, shock một cái là vòng đầu tiên là “loại trực tiếp” luôn mới ghê, ứng viên xếp thành 2 hàng rồi từng ng đến đứng trước mặt 2 cô í, chào hỏi, hỏi thăm lung tung (có chừng hơn 100ng, tính cả vòng sơ loai chắc phải 200). 2 cô tuyển dụng của Emirates bảo “Chúng tôi chỉ hỏi các bạn sơ qua về thông tin cá nhân thôi”, ấy thế mà xong 1 cái 2 cô ý chơi luôn cho câu “Bây giờ mời các bạn ra ngoài đợi, chúng tôi sẽ bắt đầu loại luôn” = )))))))))))))))) . Mặt ứng viên lúc đấy, đứa nào cũng nghệt ra, không hiểu chuyện gì đang xảy ra luôn : ))), rồi sau vòng đầu, chừng 10-15ng bị loại, vậy kinh nghiệm rút ra là gì ?????

+ Bạn luôn phải nở nụ cười tươi, thân thiện và chuẩn mực
+ Đối vs các bạn nữ, tóc tai phải búi gọn gàng, trang điểm cẩn thận và đánh son đỏ - màu son của Emirates, các bạn nam, phải cạo râu, cắt mong tay và vuốt gel tóc.
+ Trang phục công sở, không được mặc váy ngắn.
+ Đừng đi giầy quá cao vì nếu bạn vào đến vòng gần cuối cùng thì bạn sẽ phải thi 12 tiếng (từ 8h sang đến 8h tối) vậy nên đừng đi giày cao

Vòng thi thứ 2, bạn sẽ được ghép cặp với 1 hoặc 2 ng tạo thành 1 nhóm, sau đó bạn sẽ được nhận 1 bức hình trong đó có 1 đồ vật và người ta yêu cầu nhóm bạn hãy sáng tạo ra 2 cách dung khác của đồ vật đó, sau 5 phút bạn sẽ phải trình bày trước mọi người về ý tưởng. Dĩ nhiên yếu tố sang tạo được đề cập đến trong vòng này tuy nhiên cái quan trong hơn là ng ta sẽ quan sát bạn làm việc vs 1 nhóm nhỏ như thế nào, cách bạn giao tiếp, làm quen với mọi ng và trao đổi ý tưởng ra sao. Vòng thi thứ 3 cũng vậy, cũng là làm việc nhóm, thực ra họ có khá nhiều vòng thi làm việc nhóm, vì căn bản TVHK là nghề phải làm việc nhóm cực kì nhiều, thế nên bạn cần phải thể hiện cho nhà tuyển dụng thấy cách bạn hợp tác, đưa ra ý kiến và kể cả phủ định ý kiến của ng khác ra sao. Chắc ai cũng biết làm việc nhóm thì bao giờ cũng phải tôn trọng suy nghĩ và ý kiến của tập thể, khiêm tốn và giúp đỡ người khác, tuy nhiên thực hiện thì không phải dễ khi mình thi có nhiều bạn “chăm phát biểu” lắm nhưng toàn bị loại thôi, mình nghĩ có thể họ nói quá nhiều, không đúng trọng tâm, cũng như không để cho người khác đưa ra ý kiến và cũng một phần muốn thể hiện là họ biết nhiều. Tuy nhiên, điều đó nếu áp dụng vào làm việc nhóm và đặc biệt với những yêu cầu mà Emirates đặt ra thì bạn fail là cái chắc. Vậy nên kinh nghiệm là gì:

+ Không nên phát biểu quá nhiều, nói vừa phải, đúng trọng tâm và phải để thời gian cho người khác nói, nếu muốn cắt ngang hay phản bác thì cũng phải nói 1 cách lịch sự ví dụ “ Sorry for interrupting you hoặc I partly agree with your idea..”

+ Khi bạn cùng nhóm của bạn đưa ra 1 ý tưởng hay thì nên tán thưởng và khích lệ cũng như ủng hộ, dĩ nhiên các bạn đang cạnh tranh với nhau để được chọn, tuy nhiên cách bạn thể hiện sự khích lệ với ng khác cũng vô cùng quan trọng vì sau này bạn sẽ làm việc theo nhóm, mà muốn hiệu quả thì phải có những cách động viên nhau hợp lý.

+ Khi ai đó phát biểu, thì bạn nên lắng nghe, đừng bị lơ đãng cũng như nói chuyện riêng vì như vậy là thiếu tôn trọng người khác.

Sau vòng thi làm việc nhóm đầu tiên sẽ là vòng đo chiều cao và tầm với, kiểm tra sẹo và hình xăm. Vòng này cũng có người bị loại đó nhé, các bạn đừng có xem thường, bạn cùng lớp mình nói bên Ý, bạn nó với ko đủ chiều cao cũng bị loại luôn đó. Tầm với tối thiểu cần là 2m15, rồi sẹo thì không được lộ quá rõ, quá to, không được có hình xăm ở những phần cơ thể lộ ra khi mặc đồng phục.

Vòng thi tiếp theo là tiếng Anh, 1 bài test làm trong 30 phút hay sao í, mình không nhớ rõ, nhưng mà mình thấy Test tiếng Anh của Emirates còn dễ hơn Test Tiếng Anh của EVA air. Nhưng mà vẫn có người trượt nha, nên bạn phải cẩn thận và tốt nhất là nên có nền tảng tiếng Anh vững vì sau này sang đây học mệt lắm, bạn mà không vững thì còn khổ hơn nhiều.

Vòng thi cuối cùng của ngày đầu tiên (áp chót) là làm việc nhóm , họ sẽ cho các bạn 1 đề thi chung, xếp các vào nhóm lớn hơn và để tất cả cùng phát biểu ý kiến, trình bày ý kiến, sau đó thì họ sẽ hỏi từng người một xoay quanh vấn đề đó, vòng thi này giống như là thi 2 vòng kép í : ))) dài và hại não. Hãy áp dụng tất cả lời khuyên của mình ở vòng làm việc nhóm đầu tiên.

Và rồi sau tất cả những vòng thi bên trên, đến cuối ngày tức 8h tối, từ con số hơn 100ng, bạn sẽ chỉ thấy còn lại tầm 13, 14 người vào vòng phỏng vấn trực tiếp, ai nấy cũng phờ phạc, mệt mỏi vì 1 ngày quá dài và áp lực.

Với những người còn lại, Emirates sẽ chia các bạn thành 2 nhóm phỏng vấn trong 2 ngày khác nhau, vì họ phỏng vấn mỗi người trực tiếp trung bình trong thời gian 1 tiếng. Mình trong 2 đợt thi đều xin đăng kí phỏng vấn luôn ngay sau hôm thi để còn bay về HN : )) (Èo, nghĩ lại thấy tốn kém ghê, 2 lần bay vào tốn đến hơn chục triệu chứ có ít đâu). Quay lại vấn đề chính, vòng thi cuối cùng này vô cùng quan trọng, vì các đối thủ đều vô cùng mạnh, bạn phải chuẩn bị trước ở nhà những câu hỏi mà ngta có thể sẽ hỏi bạn, nhưng mà nhớ là đừng có trả lời như cái máy nếu trúng tủ nhé = ))))

Thường thì họ sẽ hỏi về công việc cũ của bạn cũng như 1 số vấn đề trong cuộc sống của bạn, ví dụ: Hiện tại bạn đang làm gì, yêu công việc của mình ko? Vì sao? Bạn đã bao giờ gặp khó khăn gì trong công việc chưa, hay thành công của bạn trong công việc đó là gì? Sở thích của bạn là gì? Tại sao lại chọn Emirates? Họ hỏi rất nhiều, hỏi trong 1 tiếng liền cơ mà, bạn nên trả lời làm sao để họ thấy rằng tính cách của bạn phù hợp với công việc này cũng như bạn có đủ phẩm chất để trở thành 1 TVHK đại diện cho hình ảnh của Emirates. Hãy chứng tỏ tình yêu, sự tôn trọng và niềm đam mê của bạn với công việc này. VÀ THẾ LÀ BẠN SẼ ĐƯỢC CHỌNNNNNNNNNNNNNNNNN……………………

Mình nghĩ không riêng gì với mình mà đối với những anh/chị/ bạn bè đã từng thi và trúng tuyển Emirates thì được chọn vào công việc này và sang Dubai học tập làm việc là 1 điều không hề dễ dàng kể từ khi thi tuyển đến khi đi làm, họ tạo điều kiện cho các bạn thuận lợi như thế nào thì cũng sẽ muốn bạn đáp ứng lại cho họ tương đương như vậy trong công viêc. Hãy nhớ là làm Tiếp viên Hàng Không, không phải là 1 công việc dễ dàng , đẹp đẽ, nhẹ nhàng và thanh lịch như những hình ảnh bên ngoài khi bạn nhìn thấy, đặc biệt nếu bạn làm cho Emirates thì bạn sẽ càng thấy trách nhiệm của mình lớn đến thế nào. Khi sang đào tạo bên này đã có nhiều ng khóc vì áp lực và stress, mình cũng không ngoại lệ, rồi có những người bỏ về ngay từ những ngày đầu tiên đào tạo.

Thế nhưng nếu bạn đã yêu nghề TVHK thì hãy can đảm theo đuổi và khi thức sự gia nhập vào môi trường này thì “ Hãy yêu nó theo cách riêng của bạn, hãy can đảm bay trên bầu trời và khám phá thế giới. Đừng phí hoài tuổi trẻ bạn nhé!”

(Quên mất, thi lại lần 2 mình đỗ nhé : )) vậy nên bây giờ mới ngồi đây viết chia sẻ kinh nghiệm cho các bạn nè, hẹn gặp các bạn tại Emirates nha ♥)
Thân,
Lan Anh

Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2015

Sưu tầm: đơn xin việc tiếng anh

“Lương 50 triệu nhưng mừng tuổi chỉ 20 ngàn”

Tết năm nào cũng nghe mọi người phàn nàn chuyện tiền bạc lì xì. Cá nhân tôi thấy tục mừng tuổi ngày một bị biến tướng, vật chất hóa một cách tầm thường mới khiến mọi người thở than nhiều đến vậy.

Mở hàng tết là gì? Là chỉ cần một tẹo tiền đựng trong phong bao đỏ với ý nghĩa mong người nhận gặp nhiều may mắn. Còn nhớ ngày tôi còn bé, ông nội thường mừng anh em tôi những đồng xu có khi toàn tiền cổ. Nhưng thật sự đứa nào cũng nô nức vô cùng, đem ra khoe với nhau rồi lấy để làm trò chơi. Sau đó lại mang về nhà giữ cẩn thận như người biết suy nghĩ giữ vàng vậy.

Ngày đó tiền thiên lí với trẻ con là niềm vui, sự hào hứng đích thực. Còn nghĩ thời hiện thời mà chán nản, tết đi đến đâu cũng gặp cảnh con nít xé bao mừng tuổi vứt toẹt đi. Với chúng cái thứ bao màu đỏ sặc sỡ đó đã không quan trọng bằng thứ đựng bên trong. Tôi đến nhiều nhà còn chứng kiến cảnh con trẻ đòi tiền thiên lí hoặc tỏ thái độ ngay trước mặt khách khi không vừa ý với số tiền nhận được.

Trẻ thơ đã vậy, đến người lớn cũng biến tục lệ mang ý nghĩa tốt đẹp này thành gánh nặng cho mình. Muốn được tiếng oai, sợ họ hàng dè bỉu nên cứ tự mình tăng dần số tiền lì xì theo mỗi năm, coi tiền mở hàng như giá trị hàng hóa vậy.



Bản thân tôi, dù có công việc trên cả tốt, có địa vị xã hội nhưng tôi chưa một lần nào hùa theo cõi trần. Lương bổng dù có tăng theo cấp số nhân thì tiền lì xì của tôi vẫn giữ nguyên giá trị độc nhất vô nhị, nếu có tăng cũng chỉ một tẹo gọi là.

Các cháu chắt họ hàng cả bên nội lẫn bên ngoại nhà tôi rất đông, nhưng với đứa nào tôi cũng chỉ mừng hai tờ mười nghìn màu đỏ. Mấy năm về trước còn mừng có 5 nghìn và 10 nghìn đồng thôi. Tôi biết người ta dèm pha sau lưng tôi nhiều lắm, nào là giàu mà ki bo…thế nọ thế kia. Nhưng đến khi nhà họ có công có việc, tôi sẵn sàng viện trợ kể cả hàng trăm triệu. Dần dần họ tự hiểu tôi không phải một kẻ như thế.

Tôi cũng nói thẳng với anh em họ hàng của mình, rằng mình là người trưởng thành thì phải kiểu mẫu. Những cái gì nó thuộc về truyền thống thì hãy cố giữ cho nó tốt đẹp để con cháu còn học theo. Tiền lì xì ngày tết nhiều hay ít nó không biểu thị mình là người như thế nào, cũng như tôi mở hàng ít nhưng không có tức thị tôi ki bo. Quan yếu là những ngày thường chúng ta đối xử quan tâm nhau như thế nào, còn việc người trưởng thành quá coi trọng chuyện tiền bạc mừng tuổi thì chỉ khiến làm hư bọn trẻ mỏ mà thôi.

Cũng may tôi là người có ngôn ngữ trong họ, mọi người thân tôi ai nấy nghe cũng đều gật gù cho là phải. Thế nên không cần biết trần giới chạy đua nhau tiền mở hàng to nhỏ thế nào, họ nhà tôi vẫn giữ nguyên được nét văn hóa truyền thống của tục mừng tuổi ngày tết. Con nít nhận được phong bao chúng không bao giờ bóc ra luôn, mà cứ cầm trên tay ngắm nghía, tỏ vẻ rất ham thích.

Tiện đây trò chuyện mấy bạn hay kêu ca, Cả nhà đừng quan hoài người khác nói gì hay nghĩ gì. Mình nghĩ sao thì hãy cứ làm vậy. Ai chê ai cười Anh chị em, kể cả ba má chồng, cứ bảo thẳng họ “là đồ mất gốc”, về tìm hiểu lại xem tục lì xì nó có ý nghĩa gì. Không thì cho họ xem bài san sớt của tôi và bảo với họ rằng, đến lương 50 triệu mà người ta vẫn còn mở hàng có 20 ngàn đấy.

Mạnh Kiên (Thái Nguyên)

Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2015

Vấn đề mà sinh viên mới tốt nghiệp luôn đau đầu và trăn trở đó là nên tìm việc làm ở đâu, xin việc ở đâu khi kinh nghiệm chưa có và chưa được cọ xát với thực tế bao giờ.

Công ty tư nhân Việt Nam

Hiện nay, môi trường làm việc trong các công ty tư nhân Việt Nam khá đa dạng và đang ngày càng thay đổi theo hướng hoàn thiện hơn. Các tập đoàn, doanh nghiệp lớn, bắt đầu chuyển đổi bộ máy từ các phòng – ban chuyên trách sang cơ chế hoạt động theo dự án, theo nhóm năng động và linh hoạt hơn

Đặc biệt đáng chú ý là các công ty start – up, nhỏ và vừa. Chính không gian làm việc gần gũi và thoải mái tại đây là điều thu hút sinh viên mới ra trường. Đồng thời, các công ty này khá linh hoạt và đơn giản trong việc đề ra các quy tắc và cách quản lý văn phòng. Bởi vậy, nhân viên có thể dễ dàng gặp người quản lý cao nhất khi gặp vấn đề cần tháo gỡ. Mối quan hệ giữa lãnh đạo, quản lý và nhân viên vì thế cũng trở nên thân thiện hơn nhiều.

Công ty nước ngoài, liên doanh

Làm việc cho một công ty nước ngoài, công ty liên doanh hiện nay đang là xu hướng lựa chọn của nhiều sinh viên mới tốt nghiệp và muốn cọ xát thực tế. Nhắc đến doanh nghiệp nước ngoài hay tập đoàn đa quốc gia là đề cập tới những cỗ máy thông minh, được lập trình sẵn, mỗi nhân viên là một mắt xích vận hành công việc theo đúng quy chuẩn định sẵn.

Hình ảnh một doanh nghiệp với tác phong làm việc chuyên nghiệp, mức lương hậu hĩnh, nhiều cơ hội thăng tiến và định hướng nghề nghiệp rõ ràng luôn là ước mơ của nhiều sinh viên kể từ khi còn ngồi ghế nhà trường.

Nhưng, vượt qua hàng trăm ứng viên trong một cuộc chơi dài hơi là điều không hề dễ, chưa kể đến khả năng đáp ứng về trình độ ngoại ngữ, kĩ năng xử lí tình huống, các kĩ năng mềm,… Một điều chắc chắn là, áp lực công việc tại đây là không hề nhỏ, trong một môi trường cạnh tranh khốc liệt ngay từ vòng nộp hồ sơ.

Tổ chức phi chính phủ (NGOs)

Điều kiện tiên quyết khi làm cho các NGOs là một tấm bằng ấn tượng, bên cạnh trình độ ngoại ngữ tốt. Điểm hấp dẫn của các NGOs là môi trường đa văn hóa, thân thiện và hòa đồng, cùng mức lương vô cùng hấp dẫn (khởi điểm 300- 500 USD, các cấp bậc cao có thể nhận lương 5.000 – 6.000 USD mỗi tháng).

Với những người trẻ, môi trường minh bạch, hoàn toàn trong sạch với những phúc lợi xã hội ở NGOs có thể xem là một môi trường lý tưởng. Tuy nhiên, bạn cũng cần xác định làm quen với những chuyến công tác về những vùng sâu vùng xa, áp lực công việc khá cao với những bản báo cáo theo quy trình nghiêm ngặt, đòi hỏi tính kiên nhẫn cao,… Vì thế, công việc tại các NGOs phù hợp với những bạn trẻ ưa trải nghiệm, thích bay nhảy, có tinh thần cầu tiến và kiên nhẫn.

Chiến lược “hớt váng” nhân tài

3 tháng cuối năm là thời điểm sinh viên năm cuối các trường Đại học, Cao đẳng xếp hàng “apply” (nộp hồ sơ) vào các Chương trình Thực tập sinh, Quản trị viên tập sự,… do các doanh nghiệp lớn, đặc biệt là tập đoàn đa quốc gia, công ty nước ngoài tổ chức. Vậy, bí quyết nào khiến các công ty nước ngoài trở nên hấp dẫn trước con mắt các bạn sinh viên đến vậy?

Với kinh nghiệm và tiềm lực mạnh của mình, các doanh nghiệp nước ngoài, các tập đoàn đa quốc gia luôn chú trọng và đề cao chiến lược thu hút và phát triển nhân sự trẻ. Họ cũng rất am tường tâm lí của lực lượng lao động đầy tiềm năng này.

Họ có các hoạt động đào tạo bài bản, một môi trường lí tưởng để phát triển bản thân. Bảng điểm, thành tích học tập không còn là tiêu chí duy nhất. Ứng viên được giao những thử thách thực tế, đóng vai các vị trí quan trọng đòi hỏi sự tổng hợp chuyên môn và các kĩ năng. Đó là những tiêu chí quan trọng hơn khi đánh giá sự phù hợp của ứng viên với phong cách làm việc của cơ quan, doanh nghiệp. Đây thực sự là một mô hình tuyển dụng nhân sự tiêu biểu cho các doanh nghiệp Việt Nam học tập.

Theo Timviecnhanh
87,45% đại biểu Quốc hội đồng ý sửa đổi điều 60 Luật BHXH năm 2014 theo hướng cho phép người lao động (NLĐ) có nhu cầu được nhận trợ cấp BHXH 1 lần khi thôi việc.

Thông tin này khiến NLĐ hết sức phấn khởi bởi Quốc hội đã thấu hiểu nỗi khổ và lắng nghe ý kiến của họ. Qua chuyện này, bài học kinh nghiệm cần rút ra khi xây dựng pháp luật liên quan đến NLĐ là phải có cách tiếp cận phù hợp, bám sát thực tiễn và quan trọng nhất là phải lắng nghe ý kiến của tổ chức đại diện cho họ: Công đoàn.

Luật BHXH năm 2014 sẽ chính thức có hiệu lực thi hành từ ngày 1-1-2016. Các cơ quan chức năng đang ráo riết lấy ý kiến về dự thảo nghị định quy định chi tiết và hướng dẫn thi hành một số điều của luật này. Qua nghiên cứu, Luật BHXH năm 2014 vẫn còn bộc lộ những bất cập, gây thiệt thòi không nhỏ đến quyền lợi NLĐ, cụ thể là cách tính tỉ lệ lương hưu hằng tháng.

Theo đó, từ ngày 1-1-2018, đối với lao động nữ, 15 năm đầu đóng BHXH được hưởng 45%, sau đó thêm 1 năm đóng BHXH chỉ được tính thêm 2% (so với hiện tại là 3%); đối với NLĐ nghỉ hưu trước tuổi, mỗi năm bị trừ 2% (hiện tại là 1%). Quy định này dẫn đến tỉ lệ lương hưu của lao động nữ giảm đột ngột khi so sánh giữa 2 đối tượng trước và sau năm 2018; tương tự như thế khi so sánh chế độ của NLĐ nghỉ hưu trước tuổi. Thực tế này sẽ dẫn đến việc lao động nữ ở các ngành thâm dụng lao động xin nghỉ việc hàng loạt, bởi nếu tiếp tục làm việc, tiếp tục đóng BHXH thì chế độ hưởng lại thấp hơn nếu nghỉ việc sau ngày 1-1-2018.

Do vậy, Luật BHXH phải xem xét, giải quyết bất hợp lý về chế độ khi thực hiện quy định nêu trên; cần có lộ trình hợp lý hơn đối với lao động nữ khi xác định tỉ lệ lương hưu tăng thêm của những năm đóng BHXH sau 15 năm đầu và đề nghị chỉ giảm trừ 1% cho mỗi năm nghỉ hưu trước tuổi. Bên cạnh đó, cần có biện pháp chế tài doanh nghiệp chây ì trích nộp, nợ đọng BHXH kéo dài và phải có giải pháp bảo vệ quyền lợi NLĐ tại các doanh nghiệp có chủ bỏ trốn.

Đoàn Công Nguyên (quận Thủ Đức, TP HCM)